Skip to main content

Cây nhân ái

Niềm vui thật sự không bắt nguồn từ sự giàu có hay những lời khen ngợi của kẻ khác mà từ những việc làm bé nhỏ có ý nghĩa.
Cây nhân ái
  • Niềm vui thật sự không bắt nguồn từ sự giàu có hay những lời khen ngợi của kẻ khác mà từ những việc làm bé nhỏ có ý nghĩa. - Sir Wilfred Grenfell

Tôi là một bà mẹ đơn chiếc, một mình phải nuôi bốn đứa con nhỏ với đồng lương ít ỏi. Tiền bạc đối với tôi khá eo hẹp nhưng tôi chưa bao giờ để các con mình phải sống trong cảnh thiếu thốn.

Mùa Giáng Sinh đến. Điều mà lũ trẻ háo hức nhất là được mẹ dẫn đi khu siêu thị nhộn nhịp, nơi có các cửa hàng trưng bày thật sang trọng, lộng lẫy và hấp dẫn. Bọn chúng vui vẻ chuyện trò, chia sẻ với nhau những dự định, kế hoạch của mình trong mùa Giáng Sinh này. Đứa này dò hỏi đứa kia và hỏi cả ông bà ngoại xem mỗi người ước muốn gì trong dịp Giáng Sinh. Riêng tôi thật sự thấy lo. Cả năm trời tôi chỉ dành dụm được một ít tiền để mua quà và mẹ con tôi sẽ phải chia nhau số tiền ít ỏi này.

Cây nhân ái
Hôm ấy, chúng tôi rời khỏi nhà từ sáng sớm. Tôi nhắc bọn trẻ nên tìm mua những món quà nào có giá khoảng 4 đôla một món sau khi trao cho mỗi đứa 20 đôla. Khi lên xe quay về nhà, ai nấy đều hân hoan. Bọn trẻ cười nói và đùa giỡn với nhau bằng những lời úp mở về những món quà mà chúng đã mua. Nhưng Ginger, đứa con gái út tám tuổi của tôi, thì lại lặng yên một cách lạ thường. Tôi để ý thấy trên tay cháu chỉ là một cái túi nhỏ, lép kẹp sau hai tiếng mua sắm thỏa thích vừa rồi. Tôi có thể nhìn thấy khá rõ trong chiếc túi nhựa mỏng của cháu chỉ là những thanh kẹo – chỉ với giá khoảng 50 xu.

Con đã làm gì với 20 đôla mẹ đưa hả? – Thực sự lúc đó tôi chỉ muốn quát lên nhưng rồi tôi đã cố gắng kềm lại được. Về đến nhà, tôi gọi con bé vào phòng. Tuy trong lòng đã sẵn sàng trút cơn giận, nhưng tôi vẫn nhẹ nhàng hỏi xem con tôi đã làm gì với số tiền ấy. Và đây là những gì con gái út của tôi trả lời:

Con đang đi loanh quanh và trong đầu đang nghĩ  xem nên mua gì thì con thấy một cây thông thật lớn, gọi là “Cây Nhân Ái” của Hội Từ thiện. Trên đó có treo những tấm thiệp nhỏ. Con dừng lại và đọc. Một trong những tấm thiệp đó là của một bé gái bốn tuổi. Bạn ấy chỉ ước ao trong lễ Giáng Sinh này có được một con búp bê và một chiếc lược chải tóc. Và thế là con cầm chiếc thiệp, mua hai món quà đó mang đến trao cho Hội Từ thiện – Ngừng một chút, con bé nói tiếp – Con chỉ còn đủ tiền để mua vài thanh kẹo làm quà Giáng Sinh cho cả nhà thôi. Nhưng mà chúng ta đã có rất nhiều thứ rồi còn bạn ấy thì không có gì cả, phải không mẹ?

Chưa bao giờ tôi cảm thấy mình vui và cảm thấy ấm lòng đến vậy như trong mùa Giáng Sinh năm đó.

Theo: FIRST NEWS - Theo The Brightest Light of Our Soul
+ nghịch lý của thời đại chúng ta
+ cái lạnh
+ lời xin lỗi thứ 100