Skip to main content

Tiền của và hạnh phúc

Thế giới này không chỉ nghèo đói cơm bánh nhưng còn một sự nghèo đói khiếp sợ hơn, đó là nghèo đói tình thương, nghèo đói lòng quảng đại.
Tiền của và hạnh phúc
Thế giới này không chỉ nghèo đói cơm bánh nhưng còn một sự nghèo đói khiếp sợ hơn, đó là nghèo đói tình thương, nghèo đói lòng quảng đại.

Tiến sĩ Marcello Candia, người đã dâng cúng tất cả tài sản để xây một bệnh viện giữa khu rừng già Amazone bên Ba Tây và sinh sống tại đó như một người nghèo. Ông tâm sự:

“Khi còn ở bậc trung học, tôi là thành phần của một nhóm trẻ sinh hoạt dưới sự hướng dẫn cuả một cha dòng Phanxicô. Chúng tôi thường đi thăm các gia đình ngheò tại ngoai ô Milano. Sự chú ý đến người nghèo đâm nảy sinh ước muốn truyền giáo nơi tôi.

“Một hôm thầy Cecilio, người coi cổng nhà dòng đã nhờ tôi phát thức ăn cho những người nghèo… Trên tường nơi phòng ăn dành cho người nghèo có treo một tấm hình của cha Daniele Samarate, một vị thừa sai của dòng đã chết vì bệnh cùi sau một thời gian phục vụ thổ dân ở Ba Tây… Mỗi lần phát thức ăn cho người nghèo, tôi đều nhận ra hình ảnh đầy đau khổ của ngài. Dần dà, hình ảnh đó quen thuộc đến nỗi trong bất cứ người nghèo nào, tôi cũng nhận ra hình ảnh ấy. Từ đó, ước muốn phục vụ những người cùi đã nảy sinh trong tôi”.

Sau khi tốt nghiệp đại học, Marcello đã được gởi đi công cán tại nhiều nước nghèo trên thế giới. Trong dịp ghé thăm một vùng nghèo tại Amazone bên Ba Tây, Marcello đã trở về với quyết định bán tất cả tài sản và rút về đây để phục vụ người nghèo. Với tài sản do gia đình để lại, Marcello đã xây cất một bệnh viện với 120 giường và trang bị với đầy đủ dụng cụ của một trung tâm y tế đa khoa.

* * *

Tiền của và hạnh phúc
* * *

Tiền của cần thiết để sống, nhưng không cần để được hạnh phúc. Nếu tâm hồn chúng ta chứa đầy Thiên Chúa thì chúng ta dễ dàng từ bỏ, không ham muốn của cải. Người ta thường cho những kẻ có nhiều tiền của và uy quyền là người có phúc. Nhưng Chúa lại phán: “Phúc cho anh em là những người nghèo khó, vì Nước Thiên Chúa là của anh em” (Lc 6,20).

Chắc chắn Thiên Chúa không nói đùa, cũng không gạt gẫm ai bao giờ. Có nhiều tiền của, nhà cửa, xe cộ, không làm cho con người hạnh phúc thật. Con người chỉ hưởng được trong thời gian ngắn ngủi mà thôi, rồi phải ra đi bỏ lại tất cả. Bên kia của cải vật chất, tiện nghi của cuộc sống và những bảo đảm vật chất, còn có một cái gì đó đáng sống hơn. Thánh Augustino đã phải thốt lên: “Lạy Chúa, Chúa dựng nên con cho Chúa, tâm hồn con vẫn còn xao xuyến cho tới khi được nghỉ yên trong Chúa”. Được tạo dựng để sống vĩnh cửu, con người sẽ không bao giờ dừng lại với những chiếm hữu trong cuộc sống này. Vì thế chỉ hạnh phúc thật cho những ai biết dùng của cải theo đúng ý Chúa.

Tiến sĩ Marcello là một tấm gương điển hình. Ông đã bán hết gia tài, xây bệnh viện và tình nguyện ở lại với những thổ dân nghèo vùng Amazone để chăm sóc và cứu giúp họ. Ông chính là người đã nhận ra mục đích tối hậu của cuộc sống và những thực tại mai hậu. Ông cũng chính là người đã mau mắn đáp trả tiếng mời gọi của Chúa Giêsu: “Hãy bán của cải mình đi mà bố thí. Hãy sắm lấy túi tiền chẳng bao giờ cũ rách, một kho tàng chẳng thể hao hụt ở trên trời, nơi trộm cắp không bén mảng, mối mọt cũng không đục phá” (Lc 12,33).

Lời đáp trả này không phải chỉ được thực hiện trong một số người ưu tuyển, mà phải là lời đáp trả của tất cả chúng ta.

Thế giới này không chỉ nghèo đói cơm bánh nhưng còn một sự nghèo đói khiếp sợ hơn, đó là nghèo đói tình thương, nghèo đói lòng quảng đại.

  • Lạy Chúa, xin cảm tạ Chúa vì mọi ơn lành Chúa ban. Xin giúp con sống an vui, biết sử dụng những phương tiện vật chất Chúa ban trong tinh thần biết ơn và liên đới với anh em trong tinh thần chia sẻ. Amen.


+ Yêu đến hơi thở cuối cùng
Mười điều Thiên Chúa không hỏi vào ngày ấy