Skip to main content

Cần phải phối hợp các ân sủng riêng

Các ân sủng Chúa ban cho mỗi người đều khác nhau, cần phải phối hợp với nhau thật hài hòa thì mới sinh lợi ích chung.
Cần phải phối hợp các ân sủng riêng
Các ân sủng Chúa ban cho mỗi người đều khác nhau, cần phải phối hợp với nhau thật hài hòa thì mới sinh lợi ích chung.

Một mục sư nọ kể lại rằng: lúc còn ở trung học, ông chơi một loại trống đặc biệt trong ban nhạc của trường. Trách nhiệm của ông là cứ đếm, đếm đến một nhịp nhất định nào đó của bản nhạc ông gõ vào mặt trống: Tùng...tùng, tùng ! Ngồi yên chờ người khác chơi, đến bao nhiêu nhịp nữa cứ việc gõ tùng, tùng. Khi ban nhạc của ông đi trình diễn, mọi người đều khen ngợi. Tiếng trống đệm tùng tùng của ông thỉnh thoảng nổi lên, làm tăng âm điệu tuyệt vời của bản nhạc.

Một cụ già nọ thích bản nhạc đó lắm, nhất là những tiếng trống của ông, nên muốn ông trình bày lại cho cụ nghe, dù không có nhạc cụ khác, chỉ cần đánh trống thôi. Nhưng lần này, cụ già ngồi lắng tai yên lặng, thỉnh thoảng lại nghe tiếng tùng, tùng, tùng... không ra gì cả !

Hòa chung với ban nhạc thì hay, nhưng khi chỉ đánh một mình thì lại nghe thật kỳ dị. Các ân sủng Chúa ban cho mỗi người đều khác nhau, cần phải phối hợp với nhau thật hài hòa thì mới sinh lợi ích chung.

Trích từ: Nối Lửa Cho Đời
(Lm.Lê Quang Uy DCCT sưu tầm và biên soạn)