Skip to main content

Lạy Chúa, xin làm cho chúng con nên Một

Hãy cầu nguyện cho sự hiệp nhất trong các buổi cầu nguyện hàng ngày, xin Thiên Chúa hàn gắn mọi chia rẽ và đem Giáo hội đến với nhau như là một. Chúng ta càng tìm kiếm sự hiệp nhất thì chúng ta càng khao khát sự hiệp nhất - Như chính Chúa Giêsu đã làm
Lạy Chúa, xin làm cho chúng con nên Một
Hãy cầu nguyện cho sự hiệp nhất trong các buổi cầu nguyện hàng ngày, xin Thiên Chúa hàn gắn mọi chia rẽ và đem Giáo hội đến với nhau như là một.

Điều sau đây đã bao giờ xẩy ra với bạn chưa? Bạn đang ngồi trong nhà thờ, chờ thánh lễ bắt đầu thì có người đi vào và ngồi ở hàng ghế ngay phía sau bạn. Người đó có thể là người đã làm cho bạn bực mình trước đây - một người hàng xóm ồn ào, cha mẹ của một đứa trẻ đã bắt nạt con gái bạn năm ngoái, cũng có thể chỉ là một người hát quá lớn hoặc có quan điểm chính trị làm cho bạn phát điên lên. Dù là lý do nào, đã có một khoảng cách giữa bạn và người đó và sự hiện diện của người đó làm cho bạn thấy không thoải mái.

Đến nghi thức chúc bình an cho nhau. Bạn sẽ làm gì? Bạn sẽ tránh người đó? Bạn miễn cưỡng bắt tay hay tệ hơn, đưa một cái nhìn lạnh nhạt? Hay bạn cố gắng bỏ sự khác biệt qua một bên và với sự chân thành bạn nói “Xin chúc bình an?”

Tình trạng này là một cách đơn giản để hiểu được sự phân rẽ giữa những Kitô hữu của Công Giáo, Tin Lành và Chính Thống. Trong nhiều thế kỷ đã có khoảng cách giữa chúng ta. Và Giáo Hội đang kêu gọi chúng ta quay lại với nhau và chân thành đem lại cho nhau sự bình an trong Chúa Kitô. Chúng ta muốn nhìn vào lời kêu gọi cho sự đoàn kết Kitô giáo này cũng gọi là Hiệp nhất. Chúng ta muốn xem Thiên Chúa đã mong mỏi như thế nào khi Ngài muốn tất cả mọi tín hữu vượt qua mọi khác biệt để có thể “tất cả nên một” như Ngài là một với Con Ngài là Đức Giêsu (Gioan 17: 22).

Nỗi đau của sự Phân rẽ
Cha mẹ buồn bã khi con cái không hòa thuận với nhau, nhất là khi sự chia rẽ trầm trọng hoặc kéo dài. Họ đau buồn về sự chia rẽ trong gia đình. Vì vậy hãy nghĩ xem Thiên Chúa Cha đau buồn như thế nào khi thấy con cái của Ngài phân rẽ, không thể yêu thương nhau, không thể cùng nhau làm việc. Thử nghĩ xem trái tim Ngài bị xé ra như thế nào khi Ngài nhìn thấy quá nhiều những chia rẽ giữa con cái Thiên Chúa thay vì là một Giáo Hội duy nhất, thánh thiện, công giáo và tông truyền mà Ngài đã khai sinh trong ngày lễ Ngũ Tuần.

Tại sao Thiên Chúa đau buồn về sự phân rẽ của chúng ta? Bởi vì bản thân Ngài sống trong sự hiệp nhất. Mỗi khi chúng ta đọc “Nhân danh Cha và Con và Thánh Thần” là chúng ta đang tuyên xưng rằng Thiên Chúa là sự kết hợp của Ba Ngôi thiêng liêng. Thiên Chúa yêu thương sự hiệp nhất bởi vì bản thân Ngài là một. Ngài sống trong một cộng đồng của tình yêu và giống như bất cứ người cha nào, Ngài vui thích khi thấy con cái của Ngài yêu thương nhau và sống trong sự hiệp nhất với nhau. Đó là lý do tại sao Ngài kêu gọi chúng ta cùng nhau sống đức tin trong một Giáo Hội chứ không phải như những cá nhân riêng rẽ. Đơn giản là Thiên Chúa yêu thích sự hiệp nhất.

Nhưng Thiên Chúa càng mong muốn nhìn thấy con cái Ngài đoàn kết thì chất độc của sự chia rẽ dường như lan tràn trong mọi thế hệ. Từ lúc Ađam và Evà đổ lỗi cho nhau về tội lỗi đầu tiên cho đến ngày hôm nay thì xung đột, hiểu lầm và chia rẽ đã làm cho việc xây dựng vương quốc của Thiên Chúa khó khăn hơn. Như là con rắn trong vườn địa đàng tìm cách chia rẽ chúng ta với Thiên Chúa và giữa chúng ta với nhau, ma quỉ - kẻ tố cáo anh chị em chúng ta (Khải Huyền 12: 10) – vẫn đang cố gắng chia rẽ con cái Thiên Chúa.

Ngay từ Giáo Hội tiên khởi đã phấn đấu để ở trong hiệp nhất. Mặc dầu văn hóa, niềm tin và triết lý của người Do thái và dân ngoại thường trái ngược nhau nhưng vì tin tưởng vào Chúa Kitô, họ có thể đến với nhau như anh chị em. Người nô lệ và chủ nhân đã trở thành thành viên của cùng một gia đình trong Chúa Kitô. Đàn ông và phụ nữ bây giờ đều là những người cùng thừa kế với Chúa Kitô, bình đẳng về nhân phẩm và đều là con cái Thiên Chúa. Người giàu và người nghèo học cách để yêu thương nhau.

Nhưng sự hiệp nhất này thường bị đe dọa bởi sự tác động từ bên trong lẫn bên ngoài. Trong thực tế đã có những bức thư trong Tân Ước - như là thư gửi tín hữu Galát, Rôma và Êphêsô – đã được viết ra để giúp các Kitô hữu hiểu được ý muốn hiệp nhất của Thiên Chúa, giúp họ có thể vượt qua những chia rẽ. Phaolô đã cho họ thấy ý muốn của Thiên Chúa về hiệp nhất nóng bỏng như thế nào. Và nếu hiệp nhất là quan trọng đối với Thiên Chúa như thế, hãy tưởng tượng Ngài trông đợi ra sao đối với sự hiệp nhất của mọi tín hữu.

Hãy tưởng tượng một Giáo Hội hiệp nhất
Bạn có thể tưởng tượng một Giáo hội hiệp nhất ngày hôm nay sẽ như thế nào không? Hãy suy nghĩ về phần nào những bằng chứng có thể ảnh hưởng đến thế giới. Thay vì chia rẽ và phân ly, chúng ta có thể trở thành một mẫu mực của tình yêu thương khi chúng ta tuyên xưng Tin Mừng của Chúa Kitô bên cạnh nhau. Thay vì tranh cãi về những khác biệt về giáo lý, chúng ta có thể cho thế giới thấy được chúng ta chăm sóc cho nhau cũng như Thiên Chúa chăm sóc chúng ta có ý nghĩa như thế nào. Hoặc suy nghĩ về những  bằng chứng khi chúng ta đến với người nghèo, người bị ruồng bỏ, chia sẻ những món quà và tài năng của chúng ta. Như Chúa Giêsu đã hứa, thế gian sẽ biết chúng ta là môn đệ của Ngài vì cách chúng ta yêu thương nhau (Gioan 13: 35).

Nhưng có lẽ hơn bất cứ loại bằng chứng nào, một Giáo hội hiệp nhất sẽ là một chứng ngôn sống động đối với sức mạnh của sự tha thứ và hòa giải. “Nhìn vào cách họ vượt qua sự khác biệt như thế nào” người ta sẽ nói “Thực tế là họ đã hòa giải sau nhiều thế kỷ tách biệt là bằng chứng sống động của một Thiên Chúa yêu thương chúng ta”. Thay vì là sự gièm pha vì sự chia rẽ, những việc làm của chúng ta sẽ thu hút mọi người từ mọi cảnh ngộ thành một mối quan hệ với Thiên Chúa.

Lạy Cha, xin làm cho chúng nên Một
Trong thời gian sống trên trái đất, Chúa Giêsu đã làm việc và cầu nguyện nhiệt thành cho sự hiệp nhất. Ngài đã vươn tới dân ngoại cũng như dân Do thái. Ngài chào đón người có học cũng như người thất học, phụ nữ cũng như nam giới, người quá khích và người thu thuế. Ngài đã dành thời gian với người giầu và với người nghèo. Ngài không hề phân biệt, Ngài mời gọi mọi người đi theo Ngài.

Hiệp nhất thật sự rất quan trọng đối với Chúa Giêsu vì đó là điều cuối cùng Ngài nhắm tới trong Bữa ăn Cuối cùng “Con cầu nguyện . . . cho những ai nhờ lời họ mà tin vào con, để tất cả nên một, như Cha ở trong con và con ở trong Cha để họ cũng ở trong chúng ta”(Gioan 17: 20-21). Lời cầu nguyện của Chúa Giêsu không chỉ là một ước vọng. Ngài không chỉ nói lên sự ưa thích của Ngài. Không. Lời cầu nguyện này tuôn ra từ trong trái tim như là kết quả của sự hiệp nhất giữa Ngài với Cha Ngài. Chúa Giêsu biết rằng Cha Ngài muốn tất cả chúng ta cùng chia sẻ trong sự hiệp nhất của Ba Ngôi. Cũng như Ngài hiểu mong muốn hiệp nhất của Cha Ngài. Chúa Giêsu lập lại mong muốn đó với cha Ngài trong lời cầu khẩn thiết tiếp tục vang vọng đến ngày hôm nay.

Theo cách tương tự, khi chúng ta cầu nguyện cho sự hiệp nhất, chúng ta đang lập lại với Cha trên trời những lời tràn ra từ thẳm sâu trong trái tim Ngài. Điều này có nghĩa là khi chúng ta cầu nguyện cho sự hiệp nhất chúng ta đang rút ra từ một nguồn sức mạnh thiêng liêng. Hơn nữa chúng ta có thể tự tin rằng bởi vì nó quá gần gũi với trái tim của Đức Chúa Cha, Thiên Chúa nghe lời cầu nguyện của chúng ta và sẵn sàng đáp lại.

Những Tâm hồn chia rẽ, một Giáo hội phân rẽ
Lịch sử loài người đầy rẫy những câu chuyện về sự đau khổ do chia rẽ và phân ly gây ra. Nhưng Thiên Chúa không muốn lịch sử của chúng ta làm cho chúng ta cảm thấy vô vọng. Trong thực tế hầu hết Kitô hữu muốn sống trong sự hiệp nhất. Chúng ta thấy những truyền thống đức tin bị rạn nứt và những định kiến chống lại nhau, và chúng ta thấy đó là điều không đúng. Có thể chúng ta tự hỏi “Tại sao chúng ta quá chia rẽ?”

Tất nhiên có những khác biệt thực sự trong giáo lý, trong thực hành và trong Phụng vụ giữa các truyền thống đức tin rất khó vượt qua. Nhưng chúng ta cũng phải nhìn vào tâm hồn mình. Chúng ta đều biết sẽ như thế nào khi có những suy nghĩ chia rẽ đối với những giáo dân trong giáo xứ hay những phán đoán tiêu cực đối với truyền thống đức tin của họ. Không ai trong chúng ta qua cuộc sống mà không có một vài kinh nghiệm về sự chia rẽ, cho dù trong gia đình hay giữa bạn bè. Chúng ta có thể nuôi dưỡng những ngờ vực đối với những người đã làm tổn thương chúng ta. Chúng ta thậm chí còn nói những điều không hay về người khác. Chúng ta có thể rất dễ tập trung vào những điều nhỏ nhặt, chẳng hạn một sự đóng góp không được đánh giá đúng mức, một sự phục vụ bị bỏ qua không được ngó ngàng tới . Và chúng ta để cho những thứ đó trở thành cay đắng, bất dung thứ hay là ganh tỵ.

Đúng thật, mỗi người chúng ta đã phạm tội và góp phần vào sự phân rẽ trong Giáo hội và trên thế giới. Nhưng Thiên Chúa không từ bỏ hy vọng. Cho đến ngày hôm nay, Ngài đang mời gọi chúng ta noi gương Con của Ngài bằng cách cầu nguyện thiết tha và kiên trì làm việc cho sự hợp nhất.

Khao khát Hiệp nhất
Vậy làm thế nào chúng ta có thể bắt đầu phá vỡ những bức tường của sự chia rẽ? Việc đầu tiên chúng ta cần làm là ăn năn và tin tưởng. Khi trong lòng chúng ta bất chợt nảy sinh những suy nghĩ chia rẽ, chúng ta nên quay về với Chúa và xin Ngài tha thứ. Khi làm như vậy chúng ta sẽ cảm nhận được rằng Thiên Chúa đang tuôn đổ ân sủng vào trong tâm hồn chúng ta. Đó là ân sủng được mô tả trong lời cầu nguyện của Chúa Giêsu trong Bữa ăn Cuối cùng “để tất cả nên một” (Gioan 17: 21). Và đó là ân sủng để trở thành sức mạnh cho sự hiệp nhất.

Vậy hãy cầu nguyện cho sự hiệp nhất. Hãy cầu nguyện cho sự hiệp nhất trong các buổi cầu nguyện hàng ngày, xin Thiên Chúa hàn gắn mọi chia rẽ và đem Giáo hội đến với nhau như là một. Chúng ta càng tìm kiếm sự hiệp nhất thì chúng ta càng khao khát sự hiệp nhất - Như chính Chúa Giêsu đã làm./.

the Word among us- Lại Thế Lãng dịch
http://www.thanhlinh.net/node/134809

+ Đừng trở thành bàn tay bại xụi của Chúa
+ Lạy Chúa, xin thêm đức tin cho chúng con