Skip to main content

Sợi dây nhỏ

Tình yêu giúp người ta đủ sức vượt qua những nỗi sợ hãi, những tị hiềm ghen ghét, biết nhận lãnh và trao hiến.
Sợi dây nhỏ
Khi yêu thương, người ta mới có khả năng sáng tạo, biết vượt qua những giới hạn của chính mình, dám đương đầu với nghịch cảnh.


Một người đàn ông đi tham quan vườn bách thú. Thấy những chú voi to lớn cứ quẩn quanh sợi dây nhỏ buộc ở chân, ông dừng lại hỏi người quản lý tại sao lũ voi không dứt dây bỏ chạy.

Người quản lý đáp:

- Từ khi con voi còn nhỏ, chúng đã bị người huấn luyện buộc một sợi dây ở chân. Khi đã lớn hơn, chúng nghĩ không thể dứt bỏ sợi dây nên vẫn chấp nhận tình trạng trói buộc như thế và mãi mãi chẳng bao giờ thoát ra được.


Quý vị và các bạn thân mến,

Giống như những chú voi kia, đôi lúc chúng ta cũng tự trói buộc đời mình vào những điều tiêu cực, những lề thói cũ khiến chúng ta không thể tiến xa được. Dám nghĩ, dám từ bỏ, dám thay đổi chính mình là cách để chúng ta thực hiện ước mơ và đạt đến hạnh phúc. Trong cuộc sống, con người ta ai cũng sẽ trải qua những khó khăn thử thách, có khi cả những thất bại. Thất bại chỉ là một phần trong quá trình học hỏi và thử thách là môi trường để luyện mình trưởng thành hơn. Khi chiêm nghiệm về thân phận hữu hạn của con người, một nghệ sĩ đã từng nói “Con người sinh ra vốn bất toàn và đầy những điều lầm lỗi. Nhưng nó đẹp vì bất toàn. Nó đáng yêu vì nó luôn luôn lầm lỗi. Vậy thì hãy cứ yêu thương mà đừng tuyệt vọng” (Trịnh Công Sơn). Khi yêu thương, người ta mới có khả năng sáng tạo, biết vượt qua những giới hạn của chính mình, dám đương đầu với nghịch cảnh. Tình yêu giúp người ta đủ sức vượt qua những nỗi sợ hãi, những tị hiềm ghen ghét, biết nhận lãnh và trao hiến.

Tất cả chúng ta đều được Thiên Chúa phú bẩm cho một khả năng tuyệt vời đó là khả năng biết yêu thương. Qua yêu thương, chúng ta có thể biến điều khiếm khuyết thành điều hoàn hảo; nhờ yêu thương, chúng ta có thể san bằng mọi hố sâu ngăn cách, lấp đầy mọi thiếu thốn. Sinh ra với hai bàn tay trắng, bước vào đời, chúng ta là những người nghèo luôn cần sự trợ giúp của người khác. Thiên Chúa ban cho chúng ta những ơn cần thiết để phục vụ người khác và để làm vinh danh Thiên Chúa.

Thiên Chúa là Đấng tự hữu và viên mãn, nhưng nơi Người có một điểm yếu đó là yêu thương loài người đến quên cả thân mình. Thánh Gioan đã định nghĩa “Thiên Chúa là tình yêu” (1Ga 4, 16), hay nói cách khác yêu thương là bản tính của Thiên Chúa. Người luôn thi hành sứ mạng yêu thương cho dù phải hy sinh cả Người Con Một để cứu chuộc nhân loại. Chúng ta cũng được mời gọi sống yêu thương như Thiên Chúa. Điều này chỉ thực hiện được khi chúng ta biết ra khỏi cái tôi hẹp hòi của chính mình, ra khỏi sự bảo đảm an toàn của gia đình, của mọi thứ tiền bạc vật chất để đến với tha nhân. Chúa không đòi hỏi chúng ta phải làm phép lạ, nhưng muốn chúng ta cộng tác bằng những khả năng Chúa ban, bằng sự quảng đại dấn thân xây dựng một cuộc sống công bằng bác ái, bằng thái độ khiêm tốn phục vụ.

Lạy Chúa Giêsu, Chúa không ngừng tuôn đổ trên cuộc đời chúng con biết bao ân huệ thiêng liêng thơm tho ngọt ngào, xin cho chúng con biết trân trọng những ân huệ ấy bằng cách làm cho chúng sinh hoa kết quả dồi dào trong đời sống. Chúa đã không ngừng yêu thương và hiến mạng sống vì nhân loại, xin cho chúng con cũng biết kiến tạo mối tương giao yêu thương thắm thiết, hầu chúng con cùng nhau thực hiện ước mơ của Chúa là trở nên nhân chứng tình yêu cho thế giới hôm nay. Amen.



+ Những lọ đựng muối tiêu
+ Rừng mắm