Skip to main content

Thước đo nhân cách

Tha nhân mời gọi chúng ta sống quảng đại, bác ái, yêu thương. Tha nhân là thước đo nhân cách của chúng ta.
Thước đo nhân cách
Tha nhân mời gọi chúng ta sống quảng đại, bác ái, yêu thương. Tha nhân là thước đo nhân cách của chúng ta.

Một người hành khất đã tâm sự như sau:

Tôi là một kẻ ăn xin, và bạn biết không, tôi thích làm một người ăn xin.
       Trong bao nhiêu năm qua, tôi đã quan sát và biết được cách bạn cư xử và sử dụng tiền bạc như thế nào.
       Lúc đầu khi tôi biết Chúa đã chọn cho tôi con đường ăn xin này tôi không thể vui được, nhưng Thiên Chúa giàu lòng thương xót đã cho tôi nhìn vào thế giới bằng chính cái nhìn của Ngài khi tôi trung thành với con đường ăn xin của tôi.
       Con đường của tôi là để làm cho con đường của bạn được sáng hơn dù bạn có muốn hay không.

Mỗi khi bạn đi qua lại trên đường, Chúa cho tôi được nhìn thấy bạn trong chính con người thật của bạn.

Bạn là một trong vô số những người đi qua lại trên con đường trước mặt tôi.
       Tôi đang đứng tựa vào tường, tôi vẫn đứng một chỗ mỗi ngày. Từ bao nhiêu tuần lễ qua tôi chưa hề tắm gội, từ xa bạn đã có thể ngửi được mùi hôi thối toát ra từ người tôi.
       Bạn đang đi về hướng tôi, tay bạn cầm cặp giấy sang trọng, bạn thấy tôi đứng đó cho nên một cách kín đáo bạn tìm cách rẽ đi lối khác, nhưng rồi khi tới ngã tư bỗng nhiên bạn lại hối hận và quay trở lại về hướng tôi và kín đáo trao vào tay tôi vài đồng xu nhỏ.
       Tôi đã cầu xin Chúa soi sáng bạn để nghe được tiếng nói lương tâm của bạn, và quả thật Ngài đã nhậm lời tôi.

Bạn là một người phụ nữ, bạn đã không có một buổi sáng bình minh an lành, bạn đã la hét chồng con, bạn không tìm ra được xâu chìa khóa trong cái xách tay của bạn, bạn đã trễ giờ, thế là bạn chạy tất tả xuống phố.
       Hôm đó, bạn quên hẳn sự có mặt của tôi, mặc dù từ đàng xa bạn đã ngửi thấy mùi hôi thối nơi con người tôi. Mũi bạn khó chịu, bạn đưa mắt nhìn sang chỗ khác và cằn nhằn trong miệng.
       Khi tôi chìa tay ra, bạn thò tay vào ví rồi nói: "Tôi trễ mất rồi, chốc nữa tôi sẽ quay lại".
       Thế là bạn đi. Phần tôi, tôi cầu xin Chúa soi sáng bạn để bạn biết lấy tình người mà cư xử với tôi và tôi tin chắc là bạn sẽ trở lại tìm tôi.

Bạn cũng có thể là một trong vô số những người qua lại trước mặt tôi. Bạn có nhiều đồng xu nhỏ trong túi, bạn trông thấy tôi mỗi ngày.
       Lẽ ra thì bạn không nên bố thí cho tôi vì bạn biết là tôi sẽ dùng tiền đó để mua rượu nhưng bạn vẫn dừng lại bố thí cho tôi và nói: "Bác đi mua cà phê hay bánh trái mà ăn nghe, đừng uống rượu nữa".
       Bạn lại đi và tôi thầm cám ơn vì bạn đã đối xử tử tế với tôi.

Tất cả các bạn, các bạn đều có mọi sự các bạn muốn nhưng các bạn vẫn còn nhận thấy một điều các bạn luôn cần đó là trao ban cho người khác trước khi họ ngửa tay xin.
       Như vậy, dù bạn làm nghề gì, mỗi khi bạn xuống đường tôi vẫn biết bạn là ai, trong giây phút ấy tôi nhìn thấy bạn như chính Chúa trông thấy bạn trong mỗi giây phút của cuộc sống bạn.
       Bạn hãy giữ ý tứ. Tôi có mặt ở đây là để làm cho con đường của bạn được sáng thêm. Bạn có biết bạn đang đi về đâu không?

* * *

Mỗi một tha nhân là tấm gương phản chiếu con người của chúng ta.
       Chúng ta vui hay buồn, quảng đại hay ích kỷ, cảm thông hay điêu ngoa, chân thành hay dối trá, điều đó đều được biểu lộ trên gương mặt của chúng ta mỗi khi chúng ta gặp người khác. Mỗi một người khác đều bắt buộc chúng ta thể hiện con người thật của chúng ta.
       Tha nhân quả thật là trường dạy chúng ta sống cho ra người. Tha nhân mời gọi chúng ta sóng quảng đại, bác ái, yêu thương. Tha nhân là thước đo nhân cách của chúng ta.

Trong thông điệp đầu tay của Ðức cố Giáo Hoàng Gioan Phaolô II, ngài đã gọi con người là Ðường đi của Giáo Hội. Mỗi một tín hữu kitô cũng có thể nói như thế về tha nhân mình sống với hay gặp gỡ mỗi ngày.
       Quả thật, mỗi một tha nhân là một thách đố trong cuộc hành trình đức tin của chúng ta, nếu chúng ta biết đón nhận tha nhân, con đường của chúng ta sẽ sáng lên; trái lại, nếu chúng ta chối bỏ tha nhân chúng ta sẽ bước đi trong tăm tối.

* * *

Lạy Chúa,
Chúa đã tự đồng hóa với mỗi tha nhân, nhất là những kẻ nghèo hèn bé mọn nhất trong xã hội. Xin cho chúng con luôn biết nhận ra và yêu mến chúng trong mỗi một tha nhân.

Trích từ : Chiếc Áo Từ Nhân
http://vntaiwan.catholic.org.tw/tunhan/tunhan045.htm

Chiếc váy nhỏ

Bạn có biết : chính khi hiến thân là khi được nhận lãnh, Chính lúc quên mình là lúc gặp lại bản thân…! đọc tiếp...

+ Thế nào là cầu nguyện ?
+ Thế giới sẽ hết nghèo đói
+ Thiên Chúa vẫn tiếp tục yêu thương