Skip to main content

Những người con khiêm nhường trước một Thiên Chúa khiêm nhường

Trong mùa Chay này, chúng ta hãy khiêm nhường hạ mình trước Thiên Chúa Đấng Tạo Hoá của chúng ta.
Những người con khiêm nhường trước một Thiên Chúa khiêm nhường
Trong mùa Chay này, chúng ta hãy khiêm nhường hạ mình trước Thiên Chúa Đấng Tạo Hoá của chúng ta.
Chuyển ngữ: Sr. Maria Trần Thị Ngọc Hương
Nguồn: Theo The Word Among Us

Thiên Chúa nhân hậu và từ bi đối với chúng ta.

Theo lòng nhân hậu từ tâm và tình yêu của mình, Thiên Chúa đã tạo dựng chúng ta theo hình ảnh và giống như Người để Người có thể có mối tương quan với chúng ta (x. St 1,26).

Theo lòng nhân hậu từ tâm và tình yêu của mình, Thiên Chúa đã tạo dựng chúng ta theo hình ảnh và giống như Người để Người có thể có mối tương quan với chúng ta (x. St 1,26). Trong sự khiêm nhường, chúng ta nhận thức rằng Thiên Chúa là Đấng Tạo Hoá và chúng ta là các thọ tạo của Người.

Chúng ta là Thọ Tạo. Cuối cùng, tất cả những gì chúng ta sở hữu với tư cách cá nhân con người đều do Thiên Chúa Đấng Tạo Hoá ban cho. Trí thông minh, sự tự do hoặc phẩm giá con người tất cả đều được ban cho chúng ta khi Thiên Chúa tạo dựng chúng ta theo hình ảnh của Người. Vì thế, như Thánh Phaolô đã khẳng định: “Nào có ai coi bạn hơn kẻ khác đâu? Bạn có gì mà bạn đã không nhận lãnh? Nếu đã nhận lãnh, tại sao lại vênh vang như thể đã không nhận lãnh?” (1 Cr 4,7).

Cựu Ước mô tả người khiêm nhường là người nhận ra trong sự vĩ đại của tạo vật, của công trình sáng tạo sự huy hoàng thậm chí lớn lao hơn của Đấng Tạo Hoá. Bởi thế, thọ tạo khiêm nhường thốt lên lời ngợi khen: “Trời xanh tường thuật vinh quang Thiên Chúa, không trung loan báo việc tay Người làm. Ngày qua mách bảo cho ngày tới, đêm này kể lại với đêm kia. Chẳng một lời một lẽ, chẳng nghe thấy âm thanh, mà tiếng vang đã dội khắp hoàn cầu và thông điệp loan đi tới chân trời góc biển” (Tv 19,1-4).

Người khiêm nhường cùng tham gia với tất cả mọi thọ tạo hát ca vinh quang Thiên Chúa bởi vẻ uy nghi của thế giới xung quanh mình:

“Chúc tụng Chúa đi, hồn tôi hỡi! Lạy Chúa là Thiên Chúa con thờ, Chúa muôn trùng cao cả! Áo Ngài mặc: toàn oai phong lẫm liệt, cẩm bào Ngài khoác: muôn vạn ánh hào quang. Tầng trời thẳm, Chúa căng như màn trướng, điện cao vời, dựng trên khối nước cõi thanh không. Chúa ngự giá xe mây, Ngài lướt bay cánh gió. Sứ giả Ngài: làn gió bốn phương, nô bộc Chúa: lửa hồng muôn ngọn” (Tv 104,1-4).

Ông Gióp: trước Thiên Chúa Đấng Tạo Hoá của ông. Trong Cựu Ước, Gióp là một người đã nhận ra vẻ vĩ đại của Thiên Chúa Đấng Tạo Hoá khi ông khiêm nhường hạ mình. Trong sự kiêu ngạo của mình, ông không thể nhận ra tình trạng thực sự của mình là một thọ tạo, cũng không nhận ra địa vị cao cả của Thiên Chúa là Đấng Tạo Hoá của ông. Thiên Chúa đã đến với Gióp trong thái độ kiêu căng và tự cho mình là công chính của ông và Người đã chất vấn ông một số câu hỏi:

“Ngươi ở đâu khi Ta đặt nền móng cho đất?

Nếu ngươi thông hiểu thì cứ nói đi! Ai đã định kích thước cho đất, ai đã chăng dây đo, ngươi biết mà!

Đế của nó, lấy chi làm điểm tựa, đá góc của nó, ai đã đặt cho, khi các vì sao ban sáng đang hòa tấu nhịp nhàng và hết mọi con cái Thiên Chúa cùng rập tiếng tung hô?” (G 38,4-7)

Chỉ khi khiêm nhường hạ mình, ông Gióp mới nhận ra rằng ông là một thọ tạo chỉ có thể đứng trước Thiên Chúa trong sự tôn sùng và kính sợ, và khi đó ông mới thực sự nhận biết Thiên Chúa.

“Con biết rằng việc gì Ngài cũng làm được, không có gì Ngài đã định trước mà lại không thành tựu. Ai là kẻ dám dùng những lời thiếu khôn ngoan hiểu biết để làm cho kế hoạch của Ta không còn được rõ ràng minh bạch?”

Phải, con đã nói dù chẳng hiểu biết gì về những điều kỳ diệu vượt quá sức con. Vậy, xin Ngài lắng nghe, và cho con thưa gửi đôi điều, con sẽ hỏi và xin Ngài đáp lại. Trước kia, con chỉ được biết về Ngài nhờ người ta nói lại, nhưng giờ đây, chính mắt con chứng kiến. Vì thế, điều đã nói ra, con xin rút lại, trên tro bụi, con sấp mình thống hối ăn năn” (G 42.1-6).

Người khiêm nhường nhận thức rằng họ luôn luôn ở trước sự hiện diện của Thiên Chúa Đấng Tạo Hoá. Trong khi Thiên Chúa đã ban cho chúng ta những ân ban, tài năng và ân sủng, chúng ta cần nhớ rằng chúng là những quà tặng đến từ Người. Chúng ta có thể vui mừng về những quà tặng này bởi vì chúng là của chúng ta nhưng trong sự vui mừng của mình, chúng ta công bố rằng chúng đến từ Đấng Tạo Hoá và Cha nhân hậu của chúng ta. Trong suốt thời gian mùa Chay này, chúng ta công bố cùng với Thánh vịnh gia:

“Tạng phủ con, chính Ngài đã cấu tạo, dệt tấm hình hài trong dạ mẫu thân con. Tạ ơn Chúa đã dựng nên con cách lạ lùng, công trình Ngài xiết bao kỳ diệu! Hồn con đây biết rõ mười mươi. Xương cốt con, Ngài không lạ lẫm gì, khi con được thành hình trong nơi bí ẩn, được thêu dệt trong lòng đất thẳm sâu. Con mới là bào thai, mắt Ngài đã thấy; mọi ngày đời được dành sẵn cho con đều thấy ghi trong sổ sách Ngài, trước khi ngày đầu của đời con khởi sự. Lạy Chúa, con thấy tư tưởng Ngài khó hiểu biết bao, tính chung lại, ôi nhiều vô kể!” (Tv 139,13-17)

Ông Môsê: Con Người Khiêm Tốn Nhất. Rất ít người trong Cựu Ước có thể có thân thế tốt hơn để tự hào hơn ông Môsê. Sau khi được con gái vua Pharaô tìm thấy trong đám sình lầy, Môsê đã lớn lên trong gia đình của Pharaô. Điều này mang lại cho ông những điều tốt nhất mà cuộc sống có thể mang lại – thanh thế, quyền lực, tiền bạc. Tuy nhiên, ông đã khiêm tốn từ bỏ sự giàu có và quyền lực của cung điện nhà vua Pharaô và đã trở về với chính dân của ông. Đáp lại, Thiên Chúa nâng ông lên làm người lãnh đạo cho dân Người.

Thiên Chúa hiện ra với Môsê trong bụi gai bốc cháy và mạc khải cho ông chính tên của Người. Người ban cho Môsê quyền thực hiện những điều vĩ đại trước mắt người Ai Cập. Ông dẫn dân qua Biển Đỏ. Trên Núi Sinai, Thiên Chúa đã ban cho Môsê Mười Điều Răn (Thập Điều) và qua Môsê, Thiên Chúa ký kết giao ước với dân Người. Qua sự can thiệp của Môsê, Thiên Chúa ban cho dân bánh manna để ăn; nhờ bàn tay hướng dẫn của Môsê, dân đã đến được miền đất hứa. Từ những sự kiện này, chúng ta nhận thấy rằng Môsê được đánh giá cao – không chỉ bởi dân của ông, nhưng điều thậm chí rõ ràng hơn, ông được đánh giá cao bởi chính Thiên Chúa. Môsê hẳn có thể tự hào cách chính đáng về cuộc đời của ông và những điều mà Thiên Chúa đã thực hiện, hoàn thành qua ông. Không ai gần Thiên Chúa hơn Môsê.

Tuy nhiên, trong Cựu ước chúng ta còn khám phá ra điều gì về Môsê? “Người hướng dẫn kẻ khiêm nhường trong sự công chính và dạy người khiêm nhường đường lối của Người” (Ds 12,3). Môsê học hỏi từ thời trẻ của mình rằng Thiên Chúa “dẫn kẻ nghèo hèn đi theo đường công chính và dạy cho biết đường lối của Người” (Tv 25,9). Môsê nhận ra rằng “Càng làm lớn, con càng phải tự hạ, như thế, con sẽ được đẹp lòng Đức Chúa” (Hc 3,18). Môsê nhận ra rằng tất cả vinh quang và danh dự được ban xuống trên ông đều là quà tặng, ân ban đến từ Thiên Chúa quyền năng. Còn ông chỉ là một dụng cụ hèn mọn, khiêm tốn của Thiên Chúa, Đấng Tạo Hoá của ông. Môsê biết sự thật rằng Thiên Chúa biểu lộ ân huệ cho kẻ khiêm nhường và rằng: “Lòng kính sợ Đức Chúa là trường dạy khôn ngoan, khiêm nhu là đường dẫn đến vinh dự” (Cn 15,33).

Thiên Chúa tôn vinh người khiêm nhường. Xuyên suốt Cựu Ước chúng ta nhận ra rằng Thiên Chúa chăm sóc, quan tâm đặc biệt những ai khiêm nhường. Những kẻ ngạo mạn và kiêu căng tin họ không cần Thiên Chúa. Nhưng những người khiêm nhường biết thật rằng Thiên Chúa chính là Đấng họ cần nhất, cần trên tất cả. Người khiêm nhường tìm kiếm Thiên Chúa, thừa nhận Người là Đấng Tạo Hoá và chính họ là những thọ tạo được dựng nên tuỳ thuộc vào Người mọi sự, kể cả chính cuộc sống của họ. Ngôn sứ Sôphônia đã công bố: “Hỡi tất cả những ai nghèo hèn trong xứ sở, những kẻ thi hành mệnh lệnh của Đức Chúa, anh em hãy tìm kiếm Người; hãy tìm sự công chính, hãy tìm đức khiêm nhường thì may ra anh em sẽ được che chở trong ngày thịnh nộ của Đức Chúa” (Xp 2,3). Chính những người khiêm nhường được Thiên Chúa an ủi và nâng lên hàng công chính.

Trong mùa Chay này, chúng ta hãy khiêm nhường hạ mình trước Thiên Chúa Đấng Tạo Hoá của chúng ta. Hãy dành thời gian ra ngoài ban đêm và ngắm nhìn các vì sao. Hãy chú ý xem sự vĩ đại và bao la của vũ trụ biểu lộ sự vĩ đại của Thiên Chúa Đấng Tạo Hoá của bạn. Hãy thừa nhận sự tuỳ thuộc của bạn vào Người và hãy tôn thờ Người.