Skip to main content

Cảm nghiệm đi xe đạp đôi với Chúa

Và tôi đã học được cách thưởng thức cảnh đẹp trước mắt với làn gió mát thổi vào mặt mình, bên cạnh Đấng Đồng Hành tuyệt vời, mà cũng là sức mạnh siêu nhiên của tôi.
Cảm nghiệm đi xe đạp đôi với Chúa
Thoạt đầu, tôi thấy Chúa là người quan sát, xét xử tôi, theo dõi xem tôi có làm gì sai không, để quyết định là tôi xứng đáng lên thiên đàng hay xuống hỏa ngục khi tôi chết đi. Thiên Chúa ở đó giống như tổng thống của đất nước tôi. Tôi nhận ra Chúa khi tôi nhìn thấy hình của Người, nhưng tôi không thật sự biết Người.

Sau này, khi tôi nhận ra sức mạnh siêu nhiên trong bản thân mình, tôi thấy dường như đời sống là một cuốc xe đạp, nhưng là xe đạp đôi, và tôi phát hiện rằng Thiên Chúa ngồi ở yên sau đạp phụ với tôi

Tôi không rõ là lúc nào Chúa đã đề nghị tôi đổi chỗ, nhưng kể từ đấy, đời tôi không còn giống như trước nữa, cuộc đời tôi đã có một sức mạnh siêu nhiên. Tôi khám phá rằng Thiên Chúa làm cho cuộc đời trở nên hào hứng. Khi Chúa lái xe, Ngài biết những con đường vòng thật đẹp, trèo cao lên núi, băng qua những con đường hiểm trở và chạy với tốc độ kinh người.

Điều duy nhất tôi có thể làm là bám chặt vào Người. Dù tôi cảm thấy hơi hoảng, thì Chúa vẫn bảo: “Đạp đi !” Tôi lo lắng và hỏi: “Sao lại bắt con đạp ? Con sợ quá”. Chúa nghiêng mình ra sau và bảo tôi. “Can đảm lên ! Chính Cha đang cầm tay lái đây, đừng sợ !”

Cảm nghiệm đi xe đạp đôi với Chúa
Thiên Chúa đưa tôi đến với nhiều người có những món quà, những ơn ích mà tôi cần: ơn chữa lành, ơn biết đón nhận và sống niềm vui. Họ tặng tôi những món quà đó để tôi tiếp tục chuyến đi của tôi, của chúng tôi, của Chúa và tôi. Tôi cảm thấy thật thoải mái và hài lòng về những gì tôi cảm nghiệm, về thái độ đón nhận, và tình thân hữu hình thành quanh tôi...

Rồi chúng tôi xuống xe. Chúa nói: “Đem tặng các món quà ấy đi ! Có nhiều hành trang thừa, nặng quá”. Thế là tôi thi hành, tôi đem quà ấy tặng cho những người tôi gặp gỡ và tôi phát hiện rằng khi tôi cho thì đồng thời tôi nhận, mà hành lý tôi thì vẫn nhẹ tênh.

Thoạt đầu, tôi không tin tưởng Chúa, và không muốn để Người lèo lái đời tôi. Tôi nghĩ rằng Người sẽ phá hỏng hết. Nhưng Thiên Chúa biết bí quyết chạy xe, biết nghiêng mình khi qua cua, phóng cao khi qua ghềnh, bay bổng qua những đoạn đường hiểm trở.

Và tôi đã học được cách thưởng thức cảnh đẹp trước mắt với làn gió mát thổi vào mặt mình, bên cạnh Đấng Đồng Hành tuyệt vời, mà cũng là sức mạnh siêu nhiên của tôi. Và mỗi khi tôi cảm thấy mình không còn sức để làm điều gì nữa, thì Chúa lại mỉm cười và bảo: “Đạp đi, con !”

Lm.TIẾN LỘC, DCCT sưu Tầm - Gs.TRẦN DUY NHIÊN dịch
Nguồn: http://fiat-xinvang.net