Skip to main content

Chuỗi Mai Khôi – vũ khí chống phá thai (Phần Thứ Nhất: 5 Sự Vui)

Xin cho chúng con biết chăm lo và bảo vệ Sự Sống thiêng liêng mà Thiên Chúa trao ban.
Chuỗi Mai Khôi – vũ khí chống phá thai (Phần Thứ Nhất: 5 Sự Vui)
Xin cho chúng con biết chăm lo và bảo vệ Sự Sống thiêng liêng mà Thiên Chúa trao ban.

Chuỗi Mai Khôi như là một phương thế mà chính Đức Maria đã truyền cho nhân loại thông qua Cha Thánh Đa Minh. Nhờ có chuỗi Mai Khôi mà chúng ta từng biết những thành công lẫy lừng, những phép lạ hiển nhiên và những biến đổi lớn lao trong lịch sử Giáo Hội. Cuộc dẹp yên bè rối Albigeois để hoà bình tái lập cho Toulouse năm 1209; Cuộc thuỷ chiến ngày 7 tháng 10 năm 1571 dưới thời Đức Pio V, chiến thắng cho đoàn quân Công Giáo mà vũ khí trước khi xuống thuyền cho những chiến binh là tràng chuỗi Mai Khôi; Thông điệp của Đức Maria tại Fatima đã cho chúng ta con đường dẫn đến hoà bình chính là chuỗi Mai Khôi... Và còn biết bao sự tích, biết bao phép lạ hiển nhiên đã khẳng định cách chắc chắn rằng chuỗi Mai Khôi là phương thế tốt nhất để đem lại hạnh phúc cho nhân loại.

Với cuộc chiến tàn khốc của thế giới người sống đang huỷ diệt các thai nhi, bóng tối văn hoá sự chết của Cain đang bao trùm lấy nhân loại. Cuộc chiến tranh huỷ diệt này không còn hạn hẹp trong vòng lãnh thổ, quốc gia, dân tộc, tuổi tác, tôn giáo, giai cấp, xã hội hoặc bất cứ quyền lợi hay kinh tế. Cuộc chiến này nay đã trở thành một cuộc chiến tranh thế giới với sức huỷ diệt kinh hoàng. Nó không những huỷ diệt những mạng sống con người mà huỷ diệt cả lương tâm của những kẻ tham gia, huỷ diệt tương lai và phủ nhận sự bất tử của linh hồn. Nó không những huỷ diệt một con người mà phá hoại cả gia đình, huỷ diệt tình yêu…. Và huỷ diệt tất cả !

Có biết bao những loại vũ khí mà các đoàn quân Công Giáo đã sử dụng để chiến đấu bảo vệ sự công chính ? Có biết bao những sách lược, những hoạch định để chống lại cái ác và đã có biết bao lần chúng ta thất bại ? Chúng ta chỉ chiến thắng khi chúng ta được trang bị một loại “vũ khí” của Lòng Mến. Đó chính là Chuỗi Mai Khôi. Ngày nay, hơn bao giờ hết, để bảo vệ cho Sự Sống, Chuỗi Mai Khôi là một trong những phương thức hữu hiệu nhất, hiệu quả nhất mà mỗi người trong chúng ta cần phải trang bị để văn hoá sự chết không còn tồn tại trên thế gian này.

Kính thưa quý độc giả của trang báo Ephata, dẫu con đây chỉ là một kẻ hèn mọn nhất, kiến thức chẳng là bao, lại còn khô khan đạo nghĩa, nhưng con xin mạo muôi viết lên đây và mời tất cả cùng con đồng hành với Chúa Giêsu, với Đức Maria thông qua 15 mầu nhiệm với tinh thần Bảo Vệ Sự Sống.

PHẦN THỨ NHẤT: 5 SỰ VUI

5 sự vui, nhưng 5 sự vui trong nghịch cảnh mà Thiên Chúa đả an bài cho cho Mẹ Maria và Thánh Cả Giuse. Có vui thật không, khi đón nhận Hài Nhi Giêsu ? Khả năng bị ném đá, bị tử hình, bị đẩy ra khỏi xã hội con người gần như chắc chắn. Có vui thật không, khi tự nhiên vợ chưa cưới cứ dần to bụng ? Có vui thật không, khi dòng dõi Đavít có khả năng bị hoen ố thanh danh ?

1. Thứ nhất thì ngắm: Thiên Thần truyền tin cho Đức Bà Maria. Ta hãy xin cho được sự khiêm nhường.

§ Tinh thần bảo vệ sự sống:

Nhìn lại sự kiện Tổng Lãnh Thiên Thần Grabiel truyền tin cho Trinh Nữ Maria. Ai trong chúng ta cũng nhận thấy đó là sự kiện tuyệt vời và may mắn cho cô Maria. Ai trong chúng ta cũng sẵn sàng nói rằng: Nếu là tôi, tôi cũng sẽ xin vâng. Còn gì tuyệt bằng được làm Mẹ Thiên Chúa, còn gì tuyệt bằng có con là Chúa trời đất. Vâng vậy đấy, nhưng hãy nghĩ lại đi con người ơi, vào thời đó, chửa hoang là mang án tử hình, sẽ bị ném đá cho đến chết. Cô Maria biết rõ điều đó chứ ? Vâng biết rõ, nhưng lại dám “xin vâng”. Liệu anh Giuse có tin mình chăng ? Anh ấy sẽ bỏ qua hay anh ấy sẽ tố cáo ? Biết nói làm sao đây, chỉ cần anh ta hé răng lấy nửa lời là mất mạng ! Cô Maria biết rõ những điều ấy và vẫn nói “xin vâng”…

Như vậy, để gìn giữ và cưu mang thai nhi Giêsu, cô Maria đã mang cả tính mạng, tiết trinh, danh giá để đánh đổi. Còn với chú thợ mộc Giuse thì sao ? Đột nhiên biết mình bị “việt vị”, trở thành kẻ “không ăn ốc mà phải đi đổ vỏ”, anh đã nghĩ gì ? Được tiếng là người luôn sống công chính, anh sẵn sàng bỏ đi để mẹ con cô Maria được sống, anh chấp nhận thiệt thòi trong câm lặng, anh chấp nhận mang lấy tiếng đàn ông phụ bạc, để không ai biết rằng cô Maria chửa hoang. Cuối cùng sự hy sinh của anh đã được Thiên Chúa đền đáp xứng đáng.

§ Còn chúng ta ngày nay:

Nghịch cảnh mà chúng ta lâm vào là do chính chúng ta tự bày ra, do dục vọng điên cuồng, do tha hoá lương tâm, do thói vô trách nhiệm và ích kỷ… của chính chúng ta. Xã hội ngày nay đâu còn cảnh xử tội ném đá các cô chửa hoang. Vậy mà chúng ta lại chối bỏ con mình, chối bỏ một cách thản nhiên đến lạnh lùng, chối bỏ chỉ để giữ chút hư danh vớ vẩn, chối bỏ con mình chỉ vì e sợ cuộc sống khó khăn. Việc tước đoạt cuộc sống của con, việc coi chính đứa con mình là “của nợ“ cần phải giải quyết ngay đã làm tổn thương xúc phạm ghê gớm đến danh xưng Người Mẹ ! Còn với danh xưng Người Cha thì sao ? Những kẻ “quất ngựa truy phong” bỏ lại cho người yêu một “cục nợ” muốn làm gì thì làm. Những người đàn ông đang tâm yêu sách phải giải quyết ngay, bằng không thì đường ai nấy đi. Những người cha không chấp nhận con mình... Và hậu quả: Hài nhi còn trong bụng mẹ đã bị chính cha mẹ mình từ khước và giết chết !

§ Lời nguyện:

Lạy Chúa Hài Đồng Giêsu, Chúa cũng đã từng là một bào thai như một con người, trong nghịch cảnh tối tăm, Mẹ Maria và Cha nuôi Giuse đã gìn giữ Chúa thế nào, thì nay xin cho các bậc làm cha làm mẹ cũng quyết tâm gìn giữ những đứa con bé bỏng của mình như vậy. Amen.

2. Thứ hai thì ngắm: Đức Bà đi viếng Bà Thánh Isave, Ta hãy xin cho được lòng yêu người

§ Tinh thần bảo vệ sự sống:

Để vượt một quãng đường dài với một người bụng mang dạ chửa như Mẹ Maria để đến với người chị họ cũng đã mang thai và ở lại giúp đỡ trong suốt mấy tháng trời, cũng đủ nói lên tình yêu thương của Mẹ Maria đối với các thai nhi. Mẹ Maria đã nâng niu trìu mến sự sống bé nhỏ trong mình và sự sự sống bé nhỏ trong lòng bà chị Êlisabet. Tình yêu lớn đến nỗi khi vừa nhìn thấy Mẹ, thai nhi Gioan đã nhẩy mừng trong lòng mẹ mình để chào đón, để chứng tỏ niềm hân hoan tột bực. Chính niềm vui ấy đã thông báo cho bà Êlisabet biết rằng: Maria, người em họ của mình cũng đã mang thai, và thai nhi ấy chính là Thiên Chúa để cất lên lời chào: “Thật diễm phúc cho tôi, bởi đâu tôi được Mẹ Thiên Chúa viếng thăm ?” Đây chính là dấu chỉ của các bà mẹ đang mang thai được Mẹ Thiên Chúa viếng thăm và chúc phúc, dấu chỉ của niềm vui cho các thai nhi khi nhận được tình yêu thương của cha, của mẹ.

§ Còn chúng ta ngày nay:

Đã chẳng mời Mẹ Thiên Chúa viếng thăm khi mang thai lại còn xua đuổi. Đã chẳng bắt chước Mẹ để yêu quý thai nhi lại còn đang tâm vứt bỏ, Trong chúng ta, đã chẳng như Mẹ để giúp đỡ các bà mẹ mang thai lại còn lừa lọc, còn dụ dỗ, còn bắt buộc, còn đàn áp để các bà mẹ ấy phải ra tay giết chết con mình. Còn những người cha trong chúng ta chẳng lên tiếng trò chuyện yêu thương lại còn thầm thì, doạ dẫm khiến thai nhi nghe tiếng chẳng vui mừng mà phải rúm ró trong nỗi lo sợ mơ hồ. Chúng ta đã dùng quyền chức để đặt ra các luật lệ khiến biết bao bà mẹ phải bỏ con, Chúng ta đã từng mụ mị khiến cho tội ác chất chồng, Có còn nỗi đau nào lớn hơn khi bàn tay người cha, bàn tay người mẹ vấy máu con mình trong tội ác diệt vong.

§ Lời nguyện:

Lạy Mẹ Maria, Mẹ đã yêu quý các thai nhi biết bao nhiêu, Vì yêu quý Sự Sống. Mẹ chẳng quản ngại nhọc nhằn để quan tâm, giúp đỡ các Bà Mẹ mang thai. Xin cho chúng con cũng biết yêu quý các thai nhi, biết yêu thương và đùm bọc những người Mẹ, biết Bảo vệ sự sống là tình yêu, là hình ảnh của chính thai nhi Con Mẹ.

3.    Thứ ba thì ngắm: Đức Bà sinh Đức Chúa Giêsu trong chuồng bò, ta hãy xin cho được chấp nhận những khó khăn nhọc nhằn:

§ Tinh thần bảo vệ sự sống:

Thấy người mang dạ chửa lại nghèo hèn, biết bao gia đình đã chối bỏ đến nỗi ông Giuse phải đưa vợ mình vào một chuồng bò nơi chái nhà của quán trọ nghèo Bêlem mà sinh nở. Trong cái giá lạnh của đêm tối, trong cái ghẻ lạnh của con người, trong cái nghèo túng bủa vây, cái thiếu thốn đến mức hầu như chẳng có gì, trong cái lạnh lẽo bị ruồng bỏ còn sâu lắng hơn, buốt giá hơn cả những cơn gió mùa đông, Mẹ Maria đã phải hạ sinh Chúa Hài Đồng. Chắn chắn rằng Cha nuôi Giuse và Mẹ Maria đã phải dùng tất cả những gì mình có để giữ ấm cho hài nhi, đã vơ vét tất cả rơm rạ bên mình để tìm chút ấm áp cho con trẻ. Trong cái khốn cùng ấy, sự hy sinh tuyệt đối của Mẹ Maria và Thánh Giuse đã là minh chứng hùng hồn của việc Bảo Vệ Sự Sống, bảo vệ cho trẻ thơ. Sự tận tuỵ của Mẹ chăm sóc cho Hài Nhi, sự quan tâm lo lắng của Cha nuôi Giuse, tất cả đã cho thấy tình yêu thương đối với con trẻ, niềm hạnh phúc đã sưởi ấm chan hoà cho đêm lạnh giá.

§ Còn chúng ta ngày nay:

Chúng ta cũng đang chối bỏ những người mẹ bụng mang dạ chửa. Chúng ta cũng khinh bỉ, cũng xua đuổi khiến cho những người mẹ lầm lỡ phải mang biết bao mặc cảm bị bỏ rơi dẫn đến cái quyết định sai lầm chết người. Chúng ta vẫn còn đó những vị lãnh đạo đất nước coi việc huỷ diệt thai nhi để làm cho xã hội phát triển hơn. Chúng ta vẫn còn đó những con người ủng hộ việc giết các thai nhi dị tật mà chẳng có nguyên do. Chúng ta vẫn còn đó biết bao bác sĩ đưa ra các phán quyết giết người. Chúng ta vẫn còn đó những người ông, người bà, những anh em ruột thịt không dám cưu mang giọt máu trong dòng họ của mình. Chúng ta vẫn còn đó sự nhẫn tâm để băng giá lại chất chồng thêm băng giá, để ghẻ lạnh thêm sự ghẻ lạnh tàn nhẫn… và còn đó biết bao điều dẫn đến cuộc chiến tàn khốc của mẹ và con.

Khó khăn ư, ghẻ lạnh ư, thiếu thốn ư, ruồng bỏ ư ? Đã có ai trong chúng ta lâm vào cảnh ngộ như Cha nuôi Giuse và Mẹ Maria ? Hay chúng ta chỉ nghĩ đến mình, chúng ta chỉ nghĩ đến việc hưởng thụ, hưởng thụ xác thịt và hưởng thụ trên những cái chết hàng loạt kia ? Chính chúng ta đang thực hiện cuộc tàn sát ấy hàng ngày, từng giây, từng phút...

§ Lời nguyện:

Lạy Mẹ Maria, xin hãy đến cứu giúp chúng con, xin Mẹ hướng dẫn và thắp lên cho mỗi người trong chúng con ngọn lửa tình yêu. Xin Mẹ hãy làm tan băng giá trong mỗi con người để chúng con biết cảm thông, biết chia sẻ hầu cho hoà bình được lập lại trong lương tâm con người.

4. Thứ bốn thì ngắm: Đức Bà dâng Đức Chúa Giêsu nơi Đền Thánh, ta hãy xin cho được vâng lời chịu lụy.

§ Tinh thần Bảo Vệ Sự Sống:

Dẫu biết rằng mình sinh Thiên Chúa Con, dẫu biết rằng Con được tràn đầy hồng ân Thiên Chúa, dẫu biết rằng Con là Chúa muôn loài, nhưng Mẹ Maria vẫn vâng lời đem con vào Đền Thánh để cảm tạ, để thánh hoá, để trao cho con tất cả những gì tốt đẹp nhất. Giữa lúc hân hoan ấy, lời tiên tri của cụ Simêon về Hài Nhi lại như một lưỡi gươm xuyên thấu cung lòng Mẹ. Không hoảng loạn sao được, không sợ hãi sao được, nhưng chỉ với im lặng cúi đầu và ghi nhớ những lời ấy để suy đi nghĩ lại trong lòng. Mẹ Maria như một tấm gương hy sinh hết lòng vì con. Không vì những lời lẽ ấy mà bỏ rơi, Không vì nỗi sợ hãi ấy mà từ bỏ con mình. Mẹ đón nhận con vào lòng như đón nhận thánh ý Chúa đã trao ban và hết lòng thương yêu bảo vệ trong một niềm tin phó thác.

§ Còn chúng ta ngày nay:

Mới nghe bác sĩ phán một câu: ”Thai nhi có thể bị dị tật” là đã hoang mang, đã sợ hãi và mau chóng tìm cách từ bỏ con mình. Mới nghe rằng con gái chưa chồng đã có mang, cha mẹ ông bà đã lập tức xua đuổi và quyết liệt bắt con cháu phải đi phá. Mới nghe thấy lời đe doạ mất việc là đã lẳng lặng giải quyết ngay cái thai. Mới nghe qua cô người yêu thông báo có thai đã vội vàng biến mất. Không thánh hoá cho con mà sẵn sàng thủ tiêu con, coi thai nhi như một hậu quả nặng nề cần phải thanh toán ! Con người ơi, đã suy đi nghĩ lại trong lòng chưa ? Con người ơi, đã xem lại mình chưa, sao nỡ đành lòng phá bỏ. bào thai ? Con người ơi, sao nỡ sinh con rồi mang con vứt nơi hố rác, sao nỡ để con cho súc vật ăn thịt, sao nỡ để con cho ruồi bu kiến đốt gây nên những thảm cảnh thương tâm ?

§ Lời nguyện:

Lạy Mẹ Maria. Xin hãy cảnh tỉnh lương tri chúng con, để chúng con từ bỏ được những thói hư tật xấu, biết trông cậy vào Mẹ và nhờ Mẹ, chúng con trở nên những người Cha, Những người Mẹ đầy tình thương và trách nhiệm đối với con mình.

5. Thứ năm thì ngắm: Đức Bà tìm được Đức Chúa Giêsu trong đền thánh, ta hãy xin cho được giữ nghĩa cùng Chúa luôn.

§ Tinh thần bảo vệ sự sống:

Quay trở về với câu chuyện lên Giêrusalem khi Chúa Giêsu lên 12 tuổi. Ngày ấy, khi mọi người cùng hành hương tại đền thánh Giêrusalem. Khi quay về. Nam và nữ sẽ đi riêng thành hai con đường khác nhau. Còn trẻ em thì đi với cha hay với mẹ đều được. Vì vậy mới có chuyện mấy hôm sau khi Thánh Giuse và Mẹ Maria gặp lại nhau mới biết mình đã lạc mất con. Mẹ Maria tưởng rằng Giêsu đi cùng cha và ngược lại. Cả hai cùng đau đớn và lập tức quay lại để tìm Chúa Giêsu. Chắc rằng điều đầu tiên khi phát hiện mất con sẽ là sợ hãi, hoảng loạn, lo lắng, bất an. Sau đó sẽ là bực mình, trách cứ đối phương, cằn nhằn, khó chịu. Đó là tâm lý thường thấy trong chúng ta.

Nhưng Mẹ Maria và Thánh Giuse đã không như vậy. Có sợ hãi, có lo lắng, có bất an nhưng cả hai không than vãn, không bực mình, không trách cứ nhau mà chỉ quyết cùng nhau tìm lại người con yêu dấu. Đã thế, khi tìm được con mình, Đức Maria vội nói: ”Con ơi, sao con lại xử với cha mẹ như vậy ? Con thấy không, cha con và mẹ đây đã phải cực lòng tìm con”. Và Chúa Giêsu chỉ đáp: ”Sao cha mẹ lại tìm con ? Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở Nhà Cha của con sao ?” Đối với Mẹ Maria, qua câu nói của người, chúng ta biết rằng khi lạc mất con, lòng Mẹ như có lửa đốt, chỉ mong tìm lại được con mình, vì với mẹ, mất con là điều đau đớn nhất.

§ Còn chúng ta ngày nay:

Chúng ta cố tình thủ tiêu con, chúng ta chối bỏ con. Chúng ta loại bỏ hết đứa này đến đứa khác. Trong chúng ta có những người phá thai hai, ba lần mà vẫn chưa tỉnh ngộ. Có những người cha trong chúng ta đi reo rắc khắp nơi mầm sống nhưng vội vàng chối bỏ khắp nơi chính mầm sống của mình. Còn rất nhiều những con người lấy đó làm thú tiêu khiển của mình. Còn nhiều người ở Trung Quốc còn dám xem thai nhi như một món ăn cho ngon miệng, dùng thai nhi để bồi bổ, dùng thai nhi như một sản phẩm vật chất tầm thường để mua bán, để làm giầu. Còn rất nhiều những bà mẹ bỏ con rồi không bao giờ quay trở lại dù chỉ để biết đứa con dứt ruột đẻ ra còn sống hay đã qua đời.

Còn rất nhiều các bác sĩ, các nhà bác học không nghiên cứu các loại thuốc chữa bệnh mà lại nghiên cứu ra các loại thuốc giết người, giết bỏ thai nhi và kinh doanh làm giầu trên những người con nhỏ bé ấy. Còn rất nhiều những bệnh viện là toà án tước đoạt quyền sống và là pháp trường. Còn rất nhiều các lãnh đạo quốc gia không chăm lo cho nhân dân mà còn chủ trương phá thai bằng các chính sách, các đạo luật cho phép phá thai, mặc nhiên chà đạp quyền sống con người, xem thường quy luật tự nhiên của tạo hoá... Còn và còn rất nhiều và còn hơn thế nữa trong cuộc chiến vô đạo đức này.

§ Lời nguyện:

Lạy Mẹ Maria, cuộc đời Mẹ đã lạc mất con, cuộc đời Mẹ đã chứng kiến cảnh con mình bị giết hại trên thập giá. Mẹ biết lòng Mẹ đớn đau như thế nào và bây giờ đây Mẹ vẫn phải đớn đau như vậy từng giây từng phút với những thai nhi con Mẹ. Xin cho chúng con biết sám hối ăn năn, xin cho chúng con mạnh dạn lên tiếng phản đối các chính sách phá thai, cho chúng con biết chăm lo và bảo vệ Sự Sống thiêng liêng mà Thiên Chúa trao ban.

Đa Minh PHAN VĂN DŨNG, Biên Hòa ( Còn tiếp )
Nguồn: http://www.trungtammucvudcct.com