Skip to main content

Hải đảo của tình yêu

Tình yêu sẽ sinh ra sự cảm thông và biết suy nghĩ cho người khác, đặt lợi ích của chung lên trên bản thân mình.
Hải đảo của tình yêu
Tình yêu sẽ sinh ra sự cảm thông và biết suy nghĩ cho người khác, đặt lợi ích của chung lên trên bản thân mình.

Ngày xưa có một hòn đảo, ở đó những cảm xúc đã sinh sống: Hạnh Phúc, Đau Buồn, Kiến Thức, và tất cả những thứ khác nữa, bao gồm cả Tình Yêu.

Một hôm, chúa đảo thông báo đến tất cả những thần dân rằng, hòn đảo đang chìm dần xuống đáy đại dương. Cho nên tất cả các cảm xúc hãy chuẩn bị thuyền để rời khỏi đảo.

Và thế là tất cả cảm xúc đều ra đi, chỉ có Tình Yêu là cảm xúc duy nhất đã quyết định ở lại trên đảo. Cô ấy muốn giữ gìn hòn đảo tuyệt vời của họ cho đến giây phút cuối cùng.

Khi hòn đảo gần như đã bị chìm ngập, Tình Yêu mới quyết định đã đến lúc phải rời xa nó. Cô ấy bắt đầu nhìn xung quanh xem có ai không để nhờ giúp đỡ.

Chỉ có anh Giàu Sang đang đi qua với một chiếc thuyền lớn.

Tình Yêu liền hỏi:

– Giàu Sang, anh có thể cho tôi đi nhờ thuyền của anh không?

Giàu Sang đáp lại:

– Tôi thành thật xin lỗi, có rất nhiều vàng bạc trên thuyền tôi, nên không còn chỗ nào cho bạn nữa cả.

Thế rồi Tình Yêu đã quyết định nhờ anh Tự Phụ giúp khi anh ta đang đi qua trên một con thuyền đẹp. Tình Yêu gọi lớn:

– Anh Tự Phụ, hãy làm ơn giúp tôi.

– Tôi không thể nào giúp bạn.

Tự Phụ đáp lại:

– Bạn đã bị ướt sũng, vì thế bạn sẽ làm hỏng chiếc thuyền đẹp của tôi mất.

Sau đó Tình Yêu thấy Đau Buồn đang đi qua. Tình Yêu gọi:

– Đau Buồn, làm ơn hãy cho tôi đi cùng bạn.

Đau Buồn đáp lại:

– Tình Yêu, mình xin lỗi nhé. Mình chỉ muốn được ở một mình vào lúc này.

Thế rồi Tình Yêu trông thấy Hạnh Phúc. Tình Yêu vội kêu lên:

– Hạnh Phúc, xin hãy đem tôi đi cùng bạn.

Nhưng lúc ấy Hạnh Phúc đang vui quá đỗi nên anh ta đã không nghe tiếng Tình Yêu gọi anh.

Hải đảo của tình yêu
Tình Yêu bắt đầu khóc. Ngay khi đó cô đã nghe tiếng ai đó nói rằng:

– Đến đây nào, Tình Yêu, tôi sẽ cho cô đi cùng với tôi.

Đấy là một ông già. Tình Yêu cảm thấy hạnh phúc và vui mừng đến độ cô đã quên hỏi ông già ấy tên gì.

Khi họ đã đến đất liền, ông già đã đi tiếp con đường của mình. Tình Yêu cảm thấy mình mang ơn ông già ấy thật là nhiều. Sau đó, Tình Yêu đi tìm Kiến Thức và hỏi:

– Người đã giúp đỡ mình là ai vậy?

Kiến Thức trả lời:

– Đấy là Thời Gian

– Nhưng tại sao ông Thời Gian đã giúp mình trong khi không có người nào khác muốn giúp đỡ?

Tình Yêu thắc mắc.

Kiến Thức mỉm cười và trả lời với lòng thành thật và trí tuệ sâu sắc rằng:

– Bởi vì chỉ có Thời Gian mới có thể thấu hiểu được Tình Yêu cao quý đến nhường nào.

_Tác giả: Khuyết Danh_