Skip to main content

Im lặng là VÀNG hay là ĐẤT ?

Chín người mà có tới mười ý, người thì lý luận thế này, kẻ thì lý giải thế kia. Đôi khi thật khó minh định! Vậy im lặng là Vàng hay là Đất?
Im lặng là VÀNG hay là ĐẤT ?
Tiền nhân xác định: “Im lặng là vàng”. Nếu là VÀNG thì cũng có nhiều loại vàng. Vàng là vật quý nhưng vẫn có những thứ còn quý hơn vàng – theo nghĩa đen chứ chưa nói theo nghĩa bóng.

Tiền nhân xác định: “Im lặng là vàng”. Nếu là VÀNG thì cũng có nhiều loại vàng. Vàng là vật quý nhưng vẫn có những thứ còn quý hơn vàng – theo nghĩa đen chứ chưa nói theo nghĩa bóng. Vàng chỉ quý ở mức “phổ biến”. Nhưng khi người ta bị đói khát, bị hoạn nạn, bị bệnh nan y,… chắc hẳn vàng không có nghĩa lý gì với họ nữa. Đất là vật tầm thường nhưng có lúc lại quý hơn vàng, như ông bà ta nói: “Tấc đất, tấc vàng” hoặc “rừng vàng, biển bạc”.

Chín người mà có tới mười ý, người thì lý luận thế này, kẻ thì lý giải thế kia. Đôi khi thật khó minh định! Vậy im lặng là Vàng hay là Đất? Nói ra thì bị chê là “bới bèo ra bọ” và bị “đì xói trán”; không nói ra thì có thể bị cho là thụ động, “đồng lõa” hoặc “nhát đảm”. Tuy nhiên, “nếu tôi nói sai, anh chứng minh xem sai ở chỗ nào; còn nếu tôi nói phải, sao lại đánh tôi?” (Ga 18:19-23).

Im lặng là VÀNG hay ĐẤT
Trong xã hội, khi thấy những người có hành động sai trái, báo chí nêu lên và người đó bị “kiểm điểm”, bị xét xử hoặc tù đày. Có những vụ người ta “bỏ qua” hoặc cho “chìm xuồng”, dư luận lên án gắt gao và chê trách các vị lãnh đạo quốc gia nào đó, chúng ta nói họ là bao che hoặc phe cánh. Còn tôn giáo thì sao, có chuyện đó không, có bao che không? Một câu không dễ trả lời chút nào!

Nhân vô thập toàn. Đó là điều chắc chắn. Ai cũng có lỗi, không lớn thì nhỏ, không nhiều thì ít, ngày nào người ta cũng phạm tội nhiều lần “trong tư tưởng, lời nói và việc làm”. Hàng ngày tham dự thánh lễ, chúng ta đấm ngực 3 lần, nhận “lỗi tại tôi mọi đàng”, kêu xin Chúa thương xót 3 lần, rồi lại kêu xin Chúa thương xót 2 lần trước khi xin bình an 1 lần (Chiên Thiên Chúa), và còn nhiều lần nữa chúng ta kêu xin như vậy trong MỘT thánh lễ. Thánh Phaolô đã thú nhận thay chúng ta: “Điều tôi muốn thì tôi lại không làm, điều tôi không muốn thì tôi lại làm” (Rm 7:19). Khốn nạn là thế! Vì thấy Sư phụ quá tốt lành còn mình thì quá tệ, thánh Phêrô đã phải thốt lên: “Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi!” (Lc 5:8).

Con người là thế, yếu đuối và mỏng dòn. Tuy nhiên, “sai lầm chưa đáng sợ, không biết mình sai lầm mới đáng sợ” (Khổng Tử). Những người muốn đả phá và bài xích vì ác ý thì miễn bàn, nhưng có người muốn xây dựng khi thấy những điều “trái tai, gai mắt” thì đôi khi lại bị cho là “quá khích”, là “ma quỷ xúi giục”. Cũng một chuyện, người thì “nịnh bợ” – và được thích, người thì “trực tính” – và bị ghét. Lịch sử đời và đạo cũng đã có nhiều người dám nói thẳng nói thật, nhưng họ thường bị ghét và thậm chí còn bị “trả thù” cho… bõ ghét!

Chúa Giêsu cũng bị ghét và bị giết vì “tội” đó, nhưng Ngài vẫn dạy: “Anh em đừng sợ người ta. Thật ra, không có gì che giấu mà sẽ không được tỏ lộ, không có gì bí mật, mà người ta sẽ không biết” (Mt 10:26). Người Việt cũng có câu: “Cây kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra”.

Thường thì đa số đều “cam chịu”, a dua, ít người dám “thẳng như ruột ngựa”. Thuận ngôn, nghịch nhĩ. Cụ Đồ Chiểu xác định: “Chở bao nhiêu đạo thuyền không khẳm, đâm mấy thằng gian bút chẳng tà”. Vì công ích, nếu thấy sai mà không nói thì không được. Chúa Giêsu chỉ cho chúng ta “mẹo” sửa lỗi người khác: “Nếu người anh em của anh trót phạm tội, thì anh hãy đi sửa lỗi nó, một mình anh với nó mà thôi. Nếu nó chịu nghe anh, thì anh đã chinh phục được người anh em. Còn nếu nó không chịu nghe, thì hãy đem theo một hay hai người nữa, để mọi công việc được giải quyết, căn cứ vào lời hai hoặc ba chứng nhân. Nếu nó không nghe họ, thì hãy đi thưa Hội Thánh. Nếu Hội Thánh mà nó cũng chẳng nghe, thì hãy kể nó như một người ngoại hay một người thu thuế” (Mt 18:15-17). Lời Chúa quá rõ ràng!

Im lặng là VÀNG hay ĐẤT
Điều Chúa Giêsu dạy không dễ thực hiện: “Anh em hãy gớm ghét điều dữ, tha thiết với điều lành; thương mến nhau với tình huynh đệ, coi người khác trọng hơn mình; nhiệt thành, không trễ nải; lấy tinh thần sốt sắng mà phục vụ Chúa” (Rm 12:9-11), vì nghe thì gật gật gù gù ra chiều “thâm ý”, nhưng rồi lại thấy khó hành động. Tinh thần thì lanh lẹ nhưng xác thịt lại nặng nề quá, Chúa ơi!

Vì con người quá đốn hèn, thế nên luôn phải tin cậy vào Lòng Chúa Thương Xót và thân thưa: “Xin dẫn chúng con về, xin đừng hận chúng con” (Tv 84:5). Đồng thời luôn phải mở lòng ra: “Xin hãy nói, vì tôi tớ Chúa đang lắng tai nghe” (1 S 3:10), và “xin thêm đức tin cho chúng con” (Lc 17:5) vì trần gian này quá nhiêu khê!

Lạy Thiên Chúa, xin luôn soi sáng và hướng dẫn con ngay từ khi con bắt đầu suy nghĩ, để con thể hiện đúng Ý Chúa, nếu không đúng Ý Ngài thì xin Ngài ngăn cản con ngay. Xin cho con được thưa với Chúa 2 điều: “Lạy Chúa, xin thương xót con vì con là kẻ có tội” (Lc 18:9-14), và “Lạy Chúa, này con đây, con đến để thực thi ý Ngài” (Dt 10:7 & 9). Con cầu xin nhân Danh Đức Giêsu Kitô đầy Lòng Thương Xót. Amen.

Căn Cước Tính Của Người Khôn Ngoan Thật

Người khôn ngoan thực là người biết học hỏi từ kinh nghiệm là thầy dạy khôn ngoan, biết trở nên môn đệ của những bậc khôn ngoan. Còn thầy dạy nào khôn ngoan hơn Ðức Giêsu Kitô? đọc tiếp...

Lời nguyện của Mahatma Gandhi
Ai sẽ nói nếu bạn không nói?
Lời nguyện không thể thiếu
Lời cầu nguyện cho thế giới
Sự cộng tác của con người