Skip to main content

Đường về nhà Cha

Ðức tin hẳn là món quà nhưng không Chúa ban cho ai tùy ý Ngài, nhưng đồng thời cũng đòi hỏi sự đáp trả bằng đức tin,...
Đường về nhà Cha
Ðức tin hẳn là món quà nhưng không Chúa ban cho ai tùy ý Ngài, nhưng đồng thời cũng đòi hỏi sự đáp trả bằng đức tin, để hạt giống đức tin đó càng ngày càng được phát triển mạnh mẽ thêm hơn.

Một linh mục thuật lại kinh nghiệm của ngài như sau:

Sáng hôm ấy cả thành phố Luân Ðôn đều chìm ngập trong sương mù dày đặc. Cha bước ra khỏi nhà nguyện của một tu viện, nơi ngài vừa cử hành thánh lễ, và ngài bị lớp sương mù bao kín đến nỗi không còn trông thấy bàn tay của mình nữa. Nhà thờ giáo xứ của ngài chỉ cách đó khoảng một cây số thôi, nhưng thật sự ngài vẫn không dám liều mình mò mẫm đi trong sương mù. Ðường đi, cột điện và những chiếc xe đậu hai bên đường đều như vô hình sau làn sương mù.

Ðang lúc cha phân vân do dự định quay lại tu viện, thì bỗng dưng cha nghe như có tiếng chân của ai đang tiến gần về bên phía tay trái. Cha dừng lại và lắng tai nghe ngóng. Từ trong làn sương mù, cha thấy bóng dáng của một người đàn ông bước đi nhanh nhẹn và với vẻ tự tin. Cha đánh bạo lên tiếng chào hỏi. Người ấy lịch sự đáp lời rồi thản nhiên bước đi. Lúc ấy cha mới nhận ra đó là một người mù vì thế không quan tâm gì tới sương mù cả. Cha bước nhanh đến gần bên người mù và gợi chuyện, người mù vui vẻ trả lời: "Thưa cha, con rất quen đường đi tới nhà thờ xứ đạo đó. Xin cha nắm lấy tay con. Con sẽ đưa cha đến tận nơi". Nhờ có người mù dẫn dắt, chẳng mấy chốc cha xứ đã trở về tới nhà xứ của mình bình an.

* * *

Vị linh mục trên đây quá biết rõ con đường dẫn tới nhà của cha, nhưng trong làn sương mù cha đã không thể nào tìm ra con đường để tiến bước. Sau cùng, chính nhờ sự tin tưởng vào người thạo đường, cho dù là một người mù, cha đã tìm thấy đường về nhà.

Trong Phúc Âm, trước khi từ giã các môn đệ, Chúa Giêsu đã khích lệ và an ủi các ông bằng lời hứa rất trịnh trọng. Ngài nói: "Lòng các con đừng lo lắng, hãy tin tưởng Thiên Chúa và hãy tín nhiệm vào Thầy. Trong nhà cha Thầy có nhiều chỗ lắm. Ðàng khác, Thầy đã bảo các con biết rồi. Này Thầy đi dọn chỗ cho các con. Khi Thầy đi và dọn chỗ cho các con rồi, Thầy lại đến đón các con về cùng Thầy, cốt cho Thầy ở đâu, các con cũng ở đó, và Thầy đi đâu, đường lối nào, các con cũng đã rõ rồi. Thầy là đường, là sự thật và là sự sống. Ai không qua Thầy chẳng đến cùng Cha được." (Gioan 14:1-6). Lời hứa của Chúa Giêsu đòi hỏi hỏi sự đáp trả, ưng thuận, tức là chấp nhận đặt hết tin tưởng vào Chúa Kitô. Lòng tin tưởng và sự phó thác là hai cách đáp trả và diễn tả tình thương, bởi vì chúng ta biết rằng người mà chúng ta đặt hết lòng tin tưởng chính là lòng thương yêu săn sóc ta và chỉ muốn điều tốt lành cho chúng ta mà thôi.

Ðức tin hẳn là món quà nhưng không Chúa ban cho ai tùy ý Ngài, nhưng đồng thời cũng đòi hỏi sự đáp trả bằng đức tin, để hạt giống đức tin đó càng ngày càng được phát triển mạnh mẽ thêm hơn. Khi một đứa trẻ mới chào đời, trên hạt giống sự sống ẩn dấu nơi thân thể nhỏ bé của nó đã có sẵn tất cả những khả năng tự nhiên chẳng hạn như ăn, nói, đi, đứng, chạy, nhảy và trí thông minh làm được những việc đại sự. Tuy nhiên, hạt giống sự sống đó cần được dần dà phát triển, nảy nở với nhiều sự chuyên cần, cố gắng và với thời gian. Thiếu sự cố gắng luyện tập, những năng khiếu sẵn có ấy sẽ bị chết lụi và sẽ không bao giờ phát triển được.

Cũng một cách tương tự trong đời sống đức tin. Ðức tin chỉ được nảy nở và phát triển qua việc thực thi đức tin, sống theo tinh thần tin tưởng, phó thác vào chính lời hứa của Chúa Giêsu và phải được nuôi dưỡng bằng việc chuyên cần cầu nguyện. Không phải chỉ cần đọc cho nhiều kinh là đã cầu nguyện. Cầu nguyện là biết lắng nghe Chúa hơn, là tìm ra nhiều lời để nói với Ngài, tức là đặt mình trong thái độ khiêm tốn và thân thưa với Ngài: "Lạy Chúa, xin hãy phán dạy con, con xin lắng nghe", hơn là: "Lạy Chúa, xin hãy lắng nghe lời con cầu xin". Chúng ta có thể tập cho con vẹt đọc kinh sách hay nhưng không thể nào dạy nó cầu nguyện được, vì cầu nguyện là sự đáp trả của tấm lòng biết tin tưởng và yêu mến chân thành.

Lạy Chúa Giêsu,

Chúng con tin thật Chúa là đường dẫn tới Chúa Cha, là chân lý và là nguồn mạch sự sống. Xin ban cho chúng con ơn sức mạnh để thoát ra khỏi cái vỏ của ích kỷ, để chúng con luôn hiện diện ở những nơi có sự sống và có tình yêu triển nở, để chúng con biết chung tay góp sức đắp xây con đường dẫn tới tự do, biết mở rộng giới hạn của sự công chính, biết làm sáng tỏ tia sáng chân lý, nới rộng chân trời hy vọng, để cùng nhau xây dựng một thế giới mới trong tinh thần hiệp nhất như Chúa hiệp nhất với Chúa Cha và trong Chúa Thánh Thần vậy.

Trích từ : Chiếc Áo Từ Nhân
http://vntaiwan.catholic.org.tw/tunhan/tunhan083.htm


+ Khi thức dậy, chúng ta xin gì với Chúa?
+ Đừng quên mảng tốt nơi mỗi người