Skip to main content

Có và không

Thiên Chúa là Ðấng quyền năng và khôn ngoan, Người hằng ban những điều tốt đẹp và cần thiết để chúng ta đóng góp vào công trình cứu chuộc của Người.
Có và không
Bất kỳ một thụ tạo nào, dù nhỏ bé đến đâu cũng đều mang một giá trị nhất định, đều mang dấu ấn của Ðấng Tạo Hóa quyền năng và nhân ái.

- Trong khu vườn có nhiều các loài vật sinh sống với nhau. Một hôm, các con vật xúm lại chế giễu con giun đất. Bọn chúng nói:

- Này anh giun đất, trông anh thật xấu xí, chẳng giống ai. Anh không có mắt, làm sao có thể nhìn được. Anh cũng không có tai, làm sao mà nghe được. Anh không có chân thì không thể di chuyển được. Anh cũng không có cánh, làm sao có thể bay được.

Chú giun đất tủi thân đến giãi bày với Ðấng Tạo Hóa:

- Thưa Thượng đế, tại sao Ngài lại đem cái hèn mọn thấp kém mà tạo nên con như thế này, con không có một tí gì là tốt đẹp và ích lợi cả...

Nghe vậy, Ðấng Tạo Hóa nói với vẻ cảm thông:

- Này chú giun bé nhỏ, dù chúng bạn có chế giễu thế nào đi nữa, với Ta, thân thể và sinh mệnh của con thật đáng quý. Ta luôn tôn trọng vì sự hiện diện của con, tại sao con lại tự ti mặc cảm như vậy. Con cũng có một nhiệm vụ quan trọng. Hàng ngày, con tiêu hóa rác rưởi để bùn đất tơi xốp, giúp cho cây cối trổ sinh tươi tốt, tại sao lại nói con không có điều gì tốt đẹp cơ chứ?

* * *

Quý vị và các bạn thân mến,

Con giun đất đã không nhận ra giá trị và vẻ đẹp của chính mình. Có bao giờ bạn nghĩ mình thật mờ nhạt trong con mắt mọi người xung quanh hay thậm chí tạo hóa bất công đã không ban cho bạn một gương mặt xinh đẹp, tài năng xuất sắc. Chúng ta dễ phàn nàn trách móc và muốn là một bản sao của người khác. Ðiều này đã xúc phạm đến ơn quan phòng của Thiên Chúa. Thánh Giacôbê tông đồ đã cho chúng ta biết “Mọi ơn lành và mọi phúc lộc hoàn hảo đều do từ trên, đều tuôn xuống từ Cha là Ðấng dựng nên muôn tinh tú; nơi Người không hề có sự thay đổi, cũng không hề có sự chuyển vần khi tối khi sáng. Người đã tự ý dùng Lời chân lý mà sinh ra chúng ta, để chúng ta nên như của đầu mùa trong các thụ tạo của Người” (Gc 1,17-18).

Thiên Chúa là Ðấng quyền năng và khôn ngoan, Người hằng ban những điều tốt đẹp và cần thiết để chúng ta đóng góp vào công trình cứu chuộc của Người. Người sắp đặt thái dương hệ, cho mặt trời chiếu sáng ban ngày, đặt trăng sao hướng dẫn ban đêm; cho thời tiết bốn mùa thay đổi; các loài thảo mộc xanh tươi, hoa lá xinh đẹp cho loài người thưởng thức. Bất kỳ một thụ tạo nào, dù nhỏ bé đến đâu cũng đều mang một giá trị nhất định, đều mang dấu ấn của Ðấng Tạo Hóa quyền năng và nhân ái. Trong các loài thụ tạo, con người là một hữu thể vừa linh thánh vừa phàm trần, vừa mạnh mẽ vừa yếu đuối. Thế nhưng, trong cái vẻ mong manh ấy, Thiên Chúa đã dành cho con người một tình yêu vô hạn. Người hằng nâng niu, nuôi dưỡng và giữ gìn chúng ta như con ngươi trong đôi mắt. Ðức Giêsu đã dìm mình trong cái cõi trần dở dang vỡ vụn, để thánh hóa con người trở nên vẹn toàn, trinh nguyên như buổi ban đầu sáng thế. Qua phép Thanh tẩy, chúng ta được gia nhập vào Hội Thánh, được gột rửa để trở nên con cái Thiên Chúa, được gọi là bạn hữu thiết thân với Người.

Thiên Chúa biết rõ chúng ta với hình hài bên ngoài và mọi ước muốn trong tâm hồn. Cảm nhận được quyền năng của Thiên Chúa, tác giả Thánh vịnh đã xác tín rằng: “Tạng phủ con, chính Ngài đã cấu tạo, dệt tấm hình hài trong dạ mẫu thân con. Tạ ơn Chúa đã dựng nên con cách lạ lùng, công trình Ngài xiết bao kỳ diệu! Hồn con đây biết rõ mười mươi. Xương cốt con, Ngài không lạ lẫm gì, khi con được thành hình trong nơi bí ẩn, được thêu dệt trong lòng đất thẳm sâu. Con mới là bào thai, mắt Ngài đã thấy; mọi ngày đời được dành sẵn cho con đều thấy ghi trong sổ sách Ngài” (Tv 139).

Sự hiện diện của ta trên cõi đời là một ân ban, nó không phụ thuộc vào việc ta sở hữu điều gì. “Ðời người tựa như một bài thơ, giá trị của nó không phụ thuộc vào số câu mà tùy thuộc vào nội dung” (Sénéca). Trong kế hoạch nhiệm mầu của Thiên Chúa, mỗi con người dù tội lỗi đến đâu cũng được tẩy rửa bằng ân sủng, được cứu chuộc bằng giá máu của Ðức Giêsu. Người đã yêu thương và trao hiến trọn vẹn vì hạnh phúc của con người. Chúng ta sinh ra trong cuộc đời này không phải để qua đi như cỏ cây, nhưng để trở thành dấu ấn yêu thương của Thiên Chúa khắc ghi vào vũ trụ vạn vật. “Con người sẽ trở thành vĩ đại nhờ việc họ làm vì hạnh phúc của nhân loại chứ không phải vì bản thân mình” (Gandhi).

* * *

Lạy Chúa, Chúa đã cho chúng con tham dự vào công trình cứu độ của Chúa không phải vì chúng con xinh đẹp, giỏi giang hay giàu có nhưng chỉ vì tình Chúa yêu thương, xin cho chúng con biết sống yêu thương phục vụ theo gương của Chúa. Amen.